Bạn đã bao giờ nhìn vào một tấm poster, một trang web hay một tấm danh thiếp và cảm thấy có điều gì đó “sai sai” dù hình ảnh rất đẹp? Rất có thể, thủ phạm chính là cách sử dụng font chữ.
Typography (nghệ thuật chữ) không chỉ là việc chọn một font đẹp mắt. Nó là sự cân bằng tinh tế giữa thẩm mỹ và công năng. Một lỗi nhỏ trong việc dùng font có thể biến một thiết kế chuyên nghiệp thành một sản phẩm nghiệp dư chỉ trong nháy mắt.
Hãy cùng điểm qua 7 lỗi phổ biến nhất mà rất nhiều người (thậm chí cả designer) mắc phải và cách khắc phục chúng nhé!
Đây là lỗi kinh điển nhất của người mới bắt đầu. Vì muốn thiết kế trông phong phú, bạn kết hợp 4-5 loại font khác nhau trong một không gian nhỏ. Kết quả là một “nồi lẩu thập cẩm” gây rối mắt và mất tập trung.
Kerning là việc điều chỉnh khoảng cách giữa hai ký tự đơn lẻ. Nghe có vẻ tiểu tiết, nhưng kerning tồi có thể dẫn đến những tai nạn “dở khóc dở cười”.
Font Script (chữ viết tay) rất đẹp, bay bướm và sang trọng. Nhưng nó sinh ra không phải để dành cho những đoạn văn dài.
Khi một dòng chữ không vừa với không gian thiết kế, nhiều người có thói quen “tiện tay” kéo dãn chiều ngang hoặc bóp méo chiều dọc của nó.
Một dòng chữ màu xám nhạt trên nền trắng, hoặc chữ màu xanh dương trên nền đen… nghe có vẻ “nghệ”, nhưng lại là một thảm họa về trải nghiệm đọc.
Nếu tất cả các dòng chữ trong thiết kế của bạn đều có cùng kích thước, màu sắc và độ đậm nhạt, thì đâu là điều quan trọng nhất bạn muốn người xem chú ý?
Như đã nói ở bài trước, mỗi font chữ đều có một “tính cách” riêng. Chọn sai tính cách sẽ tạo ra một sự mâu thuẫn nực cười.
Typography là một nghệ thuật đòi hỏi sự tinh tế và rèn luyện. Bằng cách tránh 7 lỗi cơ bản trên, bạn đã nâng tầm thiết kế của mình lên một bậc đáng kể. Hãy nhớ rằng, mục tiêu cuối cùng của font chữ không chỉ là để nhìn cho đẹp, mà là để truyền tải thông điệp một cách rõ ràng, mạch lạc và đầy cảm xúc.
Chúc các bạn luôn có những lựa chọn sáng suốt với các con chữ!
Typography (nghệ thuật chữ) không chỉ là việc chọn một font đẹp mắt. Nó là sự cân bằng tinh tế giữa thẩm mỹ và công năng. Một lỗi nhỏ trong việc dùng font có thể biến một thiết kế chuyên nghiệp thành một sản phẩm nghiệp dư chỉ trong nháy mắt.
Hãy cùng điểm qua 7 lỗi phổ biến nhất mà rất nhiều người (thậm chí cả designer) mắc phải và cách khắc phục chúng nhé!
1. “Bữa Tiệc” Quá Đông Đúc: Dùng Quá Nhiều Font Chữ
Đây là lỗi kinh điển nhất của người mới bắt đầu. Vì muốn thiết kế trông phong phú, bạn kết hợp 4-5 loại font khác nhau trong một không gian nhỏ. Kết quả là một “nồi lẩu thập cẩm” gây rối mắt và mất tập trung.
- Hậu quả: Người xem không biết đâu là thông tin quan trọng nhất và cảm thấy thiết kế thiếu sự nhất quán, chuyên nghiệp.
- Giải pháp: Hãy tuân thủ quy tắc “Tối đa 2-3 font”. Một font cho tiêu đề chính để tạo điểm nhấn, và một font khác (dễ đọc hơn) cho nội dung chi tiết là đủ. Sự đơn giản chính là đỉnh cao của sự tinh tế.
2. Thảm Họa Kerning: Khi Khoảng Cách Gây Hiểu Lầm
Kerning là việc điều chỉnh khoảng cách giữa hai ký tự đơn lẻ. Nghe có vẻ tiểu tiết, nhưng kerning tồi có thể dẫn đến những tai nạn “dở khóc dở cười”.
- Hậu quả: Các chữ cái dính vào nhau tạo thành từ khác, hoặc tách quá xa làm đứt mạch đọc. Ví dụ nổi tiếng là chữ “CLICK” nếu kerning tồi giữa ‘C’ và ‘L’ sẽ trông giống như… một từ nhạy cảm khác.
- Giải pháp: Đừng tin tưởng tuyệt đối vào chế độ auto-kerning của phần mềm. Hãy luôn kiểm tra lại bằng mắt thường, đặc biệt là với các tiêu đề lớn và logo. Hãy đảm bảo khoảng không gian giữa các con chữ trông cân bằng và hài hòa.
3. “Đánh Đố” Thị Giác: Dùng Font Script Cho Đoạn Văn Dài
Font Script (chữ viết tay) rất đẹp, bay bướm và sang trọng. Nhưng nó sinh ra không phải để dành cho những đoạn văn dài.
- Hậu quả: Các nét chữ uốn lượn chồng chéo lên nhau khi ở kích thước nhỏ và mật độ dày đặc, khiến người đọc phải “căng mắt” để dịch từng chữ. Điều này gây mỏi mắt và ức chế.
- Giải pháp: Chỉ sử dụng Font Script cho các tiêu đề ngắn, lời đề tựa hoặc điểm nhấn để tạo sự sang trọng. Đối với nội dung chính (body text), hãy luôn ưu tiên các font Serif hoặc Sans-serif sạch sẽ, dễ đọc.
4. “Tra Tấn” Con Chữ: Kéo Dãn Hoặc Bóp Méo Font
Khi một dòng chữ không vừa với không gian thiết kế, nhiều người có thói quen “tiện tay” kéo dãn chiều ngang hoặc bóp méo chiều dọc của nó.
- Hậu quả: Hành động này phá vỡ hoàn toàn tỷ lệ vàng và cấu trúc mà nhà thiết kế font đã dày công xây dựng. Các nét chữ trở nên dị dạng, mất thẩm mỹ và trông rất “rẻ tiền”.
- Giải pháp: Tuyệt đối không bao giờ bóp méo font chữ. Nếu cần điều chỉnh độ rộng, hãy sử dụng các biến thể (weights) khác của font đó (ví dụ: Condensed, Extended) hoặc đơn giản là chọn một font khác phù hợp hơn.
5. Tàng Hình: Thiếu Tương Phản Giữa Chữ Và Nền
Một dòng chữ màu xám nhạt trên nền trắng, hoặc chữ màu xanh dương trên nền đen… nghe có vẻ “nghệ”, nhưng lại là một thảm họa về trải nghiệm đọc.
- Hậu quả: Người xem không thể đọc được nội dung một cách dễ dàng, đặc biệt là trong điều kiện ánh sáng kém hoặc trên màn hình điện thoại nhỏ. Thông điệp của bạn bị “tàng hình”.
- Giải pháp: Luôn đảm bảo độ tương phản đủ mạnh giữa màu chữ và màu nền. Chữ đen trên nền trắng (hoặc ngược lại) luôn là lựa chọn an toàn và hiệu quả nhất. Hãy kiểm tra độ tương phản bằng các công cụ online nếu bạn không chắc chắn.
6. Không Có “Chủ – Tớ”: Bỏ Qua Phân Cấp Thị Giác (Hierarchy)
Nếu tất cả các dòng chữ trong thiết kế của bạn đều có cùng kích thước, màu sắc và độ đậm nhạt, thì đâu là điều quan trọng nhất bạn muốn người xem chú ý?
- Hậu quả: Mắt người xem sẽ bị lạc lối vì không có điểm neo. Họ sẽ lướt qua thiết kế của bạn mà không đọng lại thông tin gì.
- Giải pháp: Sử dụng Hierarchy (Phân cấp thị giác) để dẫn dắt mắt người xem. Tiêu đề chính phải to và nổi bật nhất. Tiêu đề phụ nhỏ hơn một chút. Nội dung chi tiết nhỏ nhất. Sử dụng màu sắc và độ đậm (bold) để tạo thêm các lớp ưu tiên.
7. “Râu Ông Nọ Cắm Cằm Bà Kia”: Chọn Sai “Giọng” Của Font
Như đã nói ở bài trước, mỗi font chữ đều có một “tính cách” riêng. Chọn sai tính cách sẽ tạo ra một sự mâu thuẫn nực cười.
- Hậu quả: Hãy tưởng tượng một tấm biển báo “Cấm Vượt” nguy hiểm nhưng lại được viết bằng font chữ Comic Sans ngộ nghĩnh. Nó sẽ làm giảm đi tính nghiêm trọng của thông báo. Hoặc một thiệp cưới sang trọng lại dùng font chữ điện tử (pixel) của thập niên 80.
- Giải pháp: Luôn tự hỏi: “Nội dung này mang cảm xúc gì?”. Nghiêm túc? Vui vẻ? Sang trọng? Hiện đại? Sau đó, hãy chọn một font chữ có “giọng điệu” tương ứng để truyền tải thông điệp đó một cách mạnh mẽ nhất.
Typography là một nghệ thuật đòi hỏi sự tinh tế và rèn luyện. Bằng cách tránh 7 lỗi cơ bản trên, bạn đã nâng tầm thiết kế của mình lên một bậc đáng kể. Hãy nhớ rằng, mục tiêu cuối cùng của font chữ không chỉ là để nhìn cho đẹp, mà là để truyền tải thông điệp một cách rõ ràng, mạch lạc và đầy cảm xúc.
Chúc các bạn luôn có những lựa chọn sáng suốt với các con chữ!